Soạn bài: Bài 24 - Tập làm thơ bốn chữ
CHUẨN BỊ Ở NHÀ
1. Ngoài bài Lượm, ta còn có kể thêm những bài thơ bốn chữ khác, ví dụ bài:
Tiếng võng kêu (Trần Đăng Khoa)
Kẽo cà kẽo kẹt Kẽo cà kẽo kẹt Tay em đưa đều Đầy tiếng võng kêu.
Kẽo cà kẽo kẹt Mênh mang trưa hè Chim co chân ngủ Lim dim cành tre. |
Kẽo cà kẽo kẹt Cây na thiu thiu Mắt na hé mở Nhìn trời trong veo.
Kẽo cà kẽo kẹt Võng em chao đều Chim ngoài cửa sổ Mổ tiếng võng kêu... |
(Trích)
Những chữ cùng vần với nhau trong đoạn thơ trên là: đều - kêu; hè - tre; đều - kêu.
2. Đoạn thơ:
Mây lưng chừng hàng
Về ngang lưng núi
Ngàn cây nghiêm trang
Mơ màng theo bụi.
Có vần lưng: hàng - ngang; trang - màng
Có vần chân: hàng - trang; núi - bụi
3. - Đoạn thơ sau đây gieo vần liền:
Nghé hành nghé hẹ
Nghé chẳng theo mẹ
Thì nghé theo đàn
Nghé chớ đi càn
Kẻ gian nó bắt.
- Đoạn thơ sau gieo vần cách:
Cháu đi đường cháu
Chú lên đường xa
Đến nay tháng sáu
Chợt nghe tin nhà.
4. Đoạn thơ sau đây trích trong bài Chị em của Lưu Trọng Lư, một bạn chép sai hai chữ có vần, em hãy chỉ ra hai chữ đó và thay vào bằng hai chữ sông, cạnh sao cho phù hợp.
Em bước vào đây
Gió hôm nay lạnh
Chị đốt than lên
Để em ngồi sưởi
Nay chị lấy chồng
Ở mãi Giang Đông
Dưới làn mây trắng
Cách mấy con đò
Sửa lại:
Em bước vào đây
Gió hôm nay lạnh
Chị đốt than lên
Để em ngồi cạnh
Nay chị lấy chồng
Ở mãi Giang Đông
Dưới làn mây trắng
Cách mấy con sông.
5. Tập làm một bài thơ 4 chữ.
Bài tham khảo
KỂ CHUỐI MIỀN NAM
Ngàn cây như hội Đất mặt quê mình Kể sao hết chuối Ngát một màu xanh.
Từ trời rơi xuống Lá chuối Nàng Tiên Chuối Cau sao mượn Tên của láng giềng?
Già Hương đã lạ Lại có Già Lùn Già cui lắm quả Góp vị thơm chung
Từ đâu chuối tới Mọc giữa đất này Mà ai quen gọi Chuối Xiêm chuối Tây.
Vua các thứ chuối Chuối Ngự phải không? Chuối Tiêu chín bói Biết có cay nồng. | Chuối Cơm chuối lá Thân thuộc ai bằng Chuối Sáp thực lạ Phải luộc mới ăn.
Tìm hoài chuối Mật Theo cánh ong bay Gặp quày chuối Hột Sau lớp lá dày
Chuối chi làm cảnh Bắp trổ hình Sen Chuối Nước nhấp nhánh Hoa đỏ rực lên...
Bao nhiêu thứ chuối Ta bứng ta trồng Vườn xanh mát rượi Quê mình mênh mông.
(Trần Ngọc Hưởng) |