Soạn bài: Tuần 17 - Đọc thêm: Khe chim kêu (Điểu minh giản)

I - KIẾN THỨC CƠ BẢN CẦN NẮM VỮNG

1. Vương Duy có phong cách thơ rất trang nhã và bình đạm. Thơ của ông gần gũi với mọi người bởi nó là những bức tranh đẹp của thiên nhiên.

2. Bài thơ Điểu minh giản là một tác phẩm tiêu biểu của Vương Duy, mang đậm ý vị Thiền. Lời thơ thanh nhã, ý thơ tập trung thể hiện tâm thế bình yên của thi nhân trước khung cảnh thiên nhiên tĩnh lặng.

II - HƯỚNG DẪN ĐỌC - HIỂU VĂN BẢN

1. Cây quế cành lá sum sê nhưng hoa thì rất nhỏ. Thế mà nhà thơ lại cám nhận được cả "hoa quế rụng". Chi tiết ấy cho thấy không gian của buổi đêm vô cùng yên tĩnh. Đồng thời nó cũng cho thấy sự tinh tế, thanh nhàn trong tâm hồn thi nhân.

2. Mối quan hệ giữa cái động và tĩnh trong bài thơ.

Hoa quế rất nhỏ vậy mà vẫn nghe tiếng rụng. Trăng lên không tiếng mà lại làm cho "chim núi giật mình”. Tất cả là vì đêm rất lặng và tâm hồn con người cũng lặng. Cái tĩnh của đêm ở đây lại được cảm nhận qua cái động của những âm thanh khẽ khàng. Sau vài tiếng kêu thưa thớt của "sơn điểu" đêm lại càng tĩnh lặng. Cái tĩnh lặng của đêm và của lòng người.

Viết bình luận