Soạn bài: Tập đọc: Phân xử tài tình

I. CÁCH ĐỌC

- Đọc trôi chảy, lưu loát bài văn.

- Diễn cảm với giọng nhẹ nhàng, chậm rãi thể hiện được niềm khâm phục của người kể chuyện về tài xử kiện của viên quan án. Chú ý linh hoạt chuyển giọng cho phù hợp với đặc điểm của từng đoạn: kể, đối thoại. Phải phân biệt lời các nhân vật.

- Người kể chuyện: giọng rõ ràng, rành mạch, biểu thị cảm xúc khâm phục, trân trọng.

- Hai người đàn bà mếu máo, ấm ức, đau khổ.

- Viên quan án: ôn tồn, đĩnh đạc, uy nghiêm.

* Giải thích từ:

- công đường: nơi làm việc của quan

- thủ phạm: kẻ phạm tội

II. GỢI Ý TÌM HIỂU BÀI

1. Hai người đàn bà đến công đường nhờ quan phân xử việc mình bị mất cắp vải. Người nọ tố cáo người kia lấy trộm vải của mình và nhờ quan phân xử.

2. Để tìm ra người lấy cắp, quan án dùng nhiều cách khác nhau:

- Cho đòi người làm chứng nhưng không có ai làm chứng

- Cho lính về nhà họ xem nhưng cũng không tìm được chứng cứ gì.

- Sai lính xé tấm vải làm hai cho mỗi người một mảnh. Thấy một trong hai bật khóc, quan sai lính trả tấm vải cho người ấy rồi thét trói người kia.

- Quan cho rằng người không khóc chính là người lấy cắp vì quan hiểu người tự tay làm ra tấm vải vất vả, cực nhọc mới đau xót, bật khóc khi tấm vải bị xé. Còn người dửng dưng khi tấm vải bị xé không phải là người đã đổ mồ hôi công sức dệt nên tấm vải.

3. Để tìm kẻ lấy trộm tiền nhà chùa, quan án đã làm các việc như sau:

- Cho gọi hết sư sãi, kẻ ăn người ở trong chùa ra, giao cho mỗi người một nắm thóc đã ngâm nước, bảo họ cầm nắm thóc đó vừa chạy đàn vừa niệm Phật.

- Tiến hành dùng đòn tấn công tâm lí: Đức Phật rất thiêng. Ai gian Phật sẽ làm cho thóc trong tay người đó nẩy mầm.

- Đứng quan sát những người chạy dàn, thấy một chú tiểu thỉnh thoáng hé bàn tay cầm thóc ra xem thì lập tức cho bắt ngay vì chỉ có kè có tật mới hay giật mình.

- Quan án dùng cách trên vì biết kẻ gian thường lo lắng nên sẽ lộ mặt (phương án b)

Nội dung: Ca ngợi trí thông minh, tài xử kiện của vị quan án.

Viết bình luận